Mười năm rồi ! cũng bằng thời gian này mười năm trước, ngồi trước hiên nhà chẻ lạt chuẩn bị nấu bánh chưng cùng mẹ. Bao năm học xa trường, ra trường, đi làm có đôi lần cũng về thăm quê trong nỗi nhớ nhung da diết. Nhưng đối với Tết thì vừa trọn mười năm, cái mốc của một thập kỷ nhanh như đồng hồ chạy ròng mà không có lên giây. Nghoảnh mặt lại nhìn quảng đời không nhận ra đó là ta. Có vẻ như không gian đang trêu ngươi con người, khi mà mõi sáng sớm tung từng hạt mưa bay lất phất để gợi nhớ những đợt mưa xuân ở quê hương trong cái không khí heo heo lạnh.
Chỉ còn ít ngày nữa, cái không khí đầm ấm, ấm áp lại được tái hiện thực tế. Ta về quê, mang theo một nỗi niềm của một người bạt xứ, có thể nói vậy để ta tự trách mình bạc tình với quê hương. Bên ngoài kia xa xôi nào đó ta chưa biết, vẫn còn những con người cũng mong mỏi như ta và có thể thời gan sẽ nhiều hơn ta nữa. Nhưng vẫn áy náy trong lòng một nỗi niềm , một món nợ với quê.
Hãy chờ con về hỡi đất mẹ thân yêu !
-
quê tui cũng ở BẮC!!
Trả lờiXóaKHI đọc đoạn này của bạn thì đối với người xa quê hương như mình cũng phải xúc động
cám ơn bạn rất nhiều!!
Hùi sáng này cũng góp phần gói 1 bánh chưng, nghĩ lại sao thấy mình giỏi ghê :P
Trả lờiXóaCuộc sống là những chuỗi ngày mong chờ, vâng ! mong chờ nhưng điều chưa tới, khát khao trào dâng như sóng biển triều dâng.
Trả lờiXóa